Chiến dịch Tự do và Bình Đẳng 2023: Hành trình của Minh Tú
Câu chuyện là một phần của Chiến dịch Tự do và Bình đẳng 2023 tại Việt Nam
“Có một lần mình đang đứng tư vấn cho 2 khách trẻ tuổi, thì có một khách hàng ngoài 40 tuổi tiến lại hỏi mình: “Em là con trai hay con gái?". Lúc đó mình chưa on T nên phải nói là con gái thì cô đó liền bóp ngực mình rồi bỏ đi trước sự ngỡ ngàng của 2 vị khách kia. Mình rất sốc nhưng vì là nhân viên nên phải cố gắng hoàn thành công việc.
Từ những ngày bé mình đã có tình cảm đặc biệt với các bạn gái nhưng mình không nghĩ đó là sự khác biệt. Mình chỉ thầm thích các bạn gái chứ không bày tỏ. Đến năm mình lớp 8, trong lớp có một bạn nữ có tính cách “nam tính” giống mình (ngoại hình vẫn là nữ) mạnh dạn công khai thể hiện tình cảm với bạn nữ khác. Như được tiếp thêm động lực, mình lấy hết can đảm viết thư cho người mình thích. Có một lần bạn ấy đã gọi mình là “anh” và điều đó khiến mình thật sự rất vui.
Mình come out với gia đình từ hồi mình còn bé cơ. Mình và mẹ sống nương tựa vào nhau. Hồi đó mình thích bạn nào thì thường về nhà kể về bạn đó cho mẹ nghe nên có lẽ mẹ cũng đã phần nào nhận ra việc mình có tình cảm với phái nữ. Năm mình lên lớp 7, mẹ hỏi mình: “Bộ con thích con gái hả?”. Khi đó phải thú thật rằng mình đã ngớ người mất một lúc rồi mới đáp lại: “Dạ.”. Mẹ mình không la mắng, mẹ chỉ bảo: “Mẹ sợ con khổ.” Nhưng lúc đó mẹ nghĩ mình là lesbian.
Sau này lớn lên mình đã tìm hiểu và sử dụng hoocmon được gần 5 năm nay cũng như thực hiện phẫu thuật ngực để sống đúng với những gì bản thân mong muốn. Mình có tham gia vào hội nhóm của FTM Vietnam, các hội nhóm của Transguy để lắng nghe các bạn đi trước chia sẻ kinh nghiệm từ đó chọn lọc thông tin phù hợp để thực hiện cho bản thân. Trong quá trình sử dụng các dịch vụ y tế và khám chữa bệnh thông thường mình cũng đã gặp không ít khó khăn. Việc khám tiền on T mình thực hiện ở Thái Lan không xảy ra vấn đề rắc rối gì. Sau khi về Việt Nam thì mình khá vất vả trong việc phải tìm người tiêm hộ thuốc nhưng nhìn chung không có gì quá đáng ngại. Còn việc thực hiện phẫu thuật ngực mình cũng chọn các bác sĩ chuyên làm cho Trans nên mọi việc coi như cũng ổn thỏa. Tuy nhiên khi sử dụng các dịch vụ y tế như khám sức khỏe định kỳ chung với nhiều đồng nghiệp, nhân viên y tế đã gọi danh xưng “chị” theo giới tính ghi trên giấy tờ làm cho các bạn đồng nghiệp mình cười phá lên. Đến khi mình đứng lên thì bạn nhân viên y tế đó còn la lên rằng “có lộn không” nhiều lần khiến mình rất khó chịu và ám ảnh khi mỗi lần phải đi khám sức khỏe định kỳ như vậy. Do vậy nên mình cũng rất ngại sử dụng dịch vụ y tế công cộng.
Trong suốt thời gian khám phá bản thân cũng như can thiện y tế, mình thật sự mong có người chuyên môn tham vấn tâm lý cho mình vì nó sẽ tốt hơn là đối diện một mình nhưng quá trình chuyển giới của bản thân mình lại khá đơn độc. Mặc dù mẹ và bạn bè ủng hộ mình hết lòng nhưng họ lại không thể hiểu hết được những gì một người chuyển giới cần để tư vấn hoặc chia sẻ thấu đáo.
Trong quá trình tiếp cận việc làm và trong môi trường lao động mình cũng không thể tránh khỏi những ánh mắt của người khác. Sau khi tốt nghiệp đi làm mình đã thay đổi bản thân, mặc đồ nam, cắt tóc ngắn nên quá trình tìm việc cũng rất khó khăn. Có một lần bạn mình giới thiệu mình vào làm sale ở một công ty cung cấp nước khoáng, bạn đó phỏng vấn mình xong thì hôm sau báo là sếp bạn ấy “không nhận người như mình”. Khi mình đi làm ở một công viên giải trí với vai trò là hướng dẫn viên, lúc đó mình chưa on T, nên giọng nói khá nữ tính, nhưng ngoại hình thì trái ngược. Đa số khách hàng đều rất tò mò về việc mình là con trai hay con gái chứ không quan tâm những thông tin mình chia sẻ khiến mình cảm thấy khá hụt hẫng. Có một lần mình đang đứng tư vấn cho 2 khách trẻ tuổi, thì có một khách hàng ngoài 40 tuổi tiến lại hỏi mình: “Em là con trai hay con gái?". Lúc đó mình chưa on T (sử dụng hormone nam testosterone) nên phải nói là con gái thì cô đó liền bóp ngực mình rồi bỏ đi trước sự ngỡ ngàng của 2 vị khách kia. Mình rất sốc nhưng vì là nhân viên nên phải cố gắng hoàn thành công việc. Quá nhiều rắc rối trong công việc chỉ vì giọng nói khác biệt với ngoại hình dẫn đến việc mình quyết định on T dù biết sẽ ảnh hưởng sức khỏe rất nhiều. Sau khi on T mũi 1, giọng mình trầm xuống hẳn và mọi người gần như đều nhận dạng mình là nam nên công việc đã có phần dễ dàng hơn trước. Nhưng vẫn còn một số đồng nghiệp nam biết mình là người chuyển giới nên có những thắc mắc và lời lẽ thô tục để liên tục chất vấn cũng như trêu ghẹo mình.
Đó là trong vấn đề về công việc còn khi thực hiện các thủ tục hành chính hay các dịch vụ công mình cũng gặp không ít khốn đốn. Vì sợ nhầm lẫn nên mình luôn nói trước với các cán bộ rằng giới tính trong giấy tờ mình là nữ và họ thường hỏi lại, cũng như dành những ánh mắt dò xét. Có một lần mình đi đăng ký hộ kinh doanh thì đã bị ghi nhầm giới tính nam, bắt buộc phải đi lên phòng đăng ký kinh doanh điều chỉnh lại, và phải giải thích với nhân viên các kiểu để họ hiểu. Nhưng thật sự rất phiền phức vì họ nói rằng họ chỉ nhìn nhận dạng bên ngoài và hình trên căn cước công dân để làm giấy tờ.
Mình chỉ mong sao luật Chuyển đổi giới tính sớm được ban hành để những người chuyển giới như mình có thể được hưởng các quyền lợi xứng đáng cũng như gặp bớt khó khăn trong quá trình sinh sống, làm việc.